Trần Hầu không nói, Tần Dương cũng không dễ hỏi, thứ nhất Trần Hầu không phải người thường, cũng có bối cảnh, không phải người nào cũng có thể bắt nạt, thứ hai là vì tính bảo mật nơi quân đội của Trần Hầu.
“Được rồi, thấy cậu treo tay chạy tới, trong lòng tôi thật sự rất cảm động, lát nữa nhất định phải ăn thêm thịt cừu để bù lại.”
Tần Dương vỗ vỗ Trần Hầu vai, trêu một câu: “Cậu là bệnh nhân bị thương đấy, chẳng phải tối nay sẽ không được uống rượu sao?”
“Sao lại không được uống rượu?”
Trần Hầu hỏi ngược lại, hừ nhẹ: “Bị thương nhẹ cũng không rời bỏ trận chiến, bị thương cánh tay và uống rượu có đụng chạm đến nhau sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây