Samuel cầm đai vàng đoạt mạng thoải mái rời đi, để lại Tần Dương với tâm trạng có chút phức tạp.
Lục Thiên Sinh đã ở bên cạnh quan sát nãy giờ, không xen lời vào, thấy vẻ mặt của Tần Dương thì Lục Thiên Sinh cười nhạo nói: “Sao, vui đến ngu rồi à?”
Tần Dương quay mặt lại nhìn vẻ mặt giễu cợt của Lục Thiên Sinh, cười nói: “Chẳng lẽ ông thích đeo cái đai vàng đoạt mạng đó vào cổ sao? Nếu ông thích thì có thể xin thành chủ đưa nó cho ông.”
Lục Thiên Sinh mặc kệ lời chế nhại Tần Dương: “Cảm giác lấy lại sự tự do thế nào, sảng khoái không?”
Tần Dương bình tĩnh trả lời: “Đó là đương nhiên, ai mà chẳng sợ đeo trên cổ một cái thứ có thể nổ tung đầu mình bất cứ lúc nào chứ, dù sao trong lòng cũng không thoải mái, tôi cũng chỉ hơi bất ngờ mà thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây