“Không đi, tôi còn bận đọc sách thi cử nữa, sắp phải tốt nghiệp rồi.”
Hàn Thanh Thanh dứt khoát từ chối Tần Dương và lập tức tươi cười: “Bây giờ đã là cuối tháng tư rồi. Anh đi như vậy ít nhất cũng ở vài tháng, há chẳng phải không về kịp lễ tốt nghiệp rồi?”
Tần Dương suy nghĩ và nói: “Tới lúc đó sau khi ổn định thì cô nhắc trước với tôi. Nếu bên đoàn phim vẫn chưa kết thúc, vậy tôi nghỉ phép vài ngày. Tuy 2 năm tới tôi cơ bản cũng không đi học, nhưng tốt xấu gì mọi người đều là bạn học thì vẫn nên quay về để đi hết chặng đường cuối cùng này, coi như có đầu có đuôi vậy.”
“Có đầu có đuôi, ở giữa là người qua đường à.”
Hàn Thanh Thanh châm biếm Tần Dương một câu rồi bản thân cũng bật cười: “Nhưng nói ra thì người khác học 4 năm đại học, thành thạo tiếng Anh cũng không tệ. Mấy năm nay tuy thời gian anh không ở trường học nhiều, nhưng lại thành thạo tiếng Anh, tiếng Hàn, tiếng Nhật, tiếng Pháp và nhiều ngoại ngữ khác. Từ kết quả trên cho thấy anh cũng quả thật là sinh viên xuất sắc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây