Tần Dương đuổi theo Grove, bước chân của Grove lại bỗng nhiên nhanh hơn, Tần Dương chỉ có thể nỗ lực thi triển Bạch Câu Quá Khích, đuổi sát theo bóng dáng của Grove.
Sắc trời đã nhá nhem tối, cho nên Grove cũng không có đi quá xa, chỉ đi tới vị trí giáp doanh trại cách mấy cái đèn ly nhỏ liền ngừng lại.
Grove xoay người nhìn Tần Dương theo tới, hơi hếch đầu:
- Không phục, rất tốt! Tôi thích nhất người có cốt khí như cậu. Cái loại ánh mắt bướng bỉnh đó của các người khiến người khác rất không thoải mái, nhưng cuối cùng biểu lộ không cam tâm, không chịu phục lại khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái...
Giọng điệu Tần Dương bình tĩnh đáp lời:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây