Tần Dương quét mắt phòng ở một vòng, không phải phòng đơn mà là giường tầng, chứa tám người.
Rất giống trại huấn luyện lính mới.
Đồ vật của mỗi người đều giống nhau, không có vật phẩm tư nhân. Nếu bảo có gì khác với trại lính mới thì đó là mền trải trên giường và mấy vật như tô chén trên tủ đầu giường đặt lộn xộn.
Thực rõ ràng, người trong căn cứ huấn luyện này không quan tâm anh gấp chăn có vuông vức hay không, cũng chẳng cần biết anh sắp xếp thế nào, đây là thói quen sinh hoạt cá nhân, bọn họ không quan tâm, bọn họ chỉ cần biết thực lực của đệ tử tăng lên, đây không chỉ là mục đích của đệ tử tới chỗ này, cũng là nguồn gốc tự hào của trại huấn luyện.
Tần Dương buông đồ đạc của mình xuống, sau đó đi ra căn phòng, đứng trên ban công đánh giá toàn bộ căn cứ huấn luyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây