=== oOo ===
Tần Dương kinh ngạc nhìn nước mắt bỗng nhiên chảy xuống trên khuôn mặt của Tiết Uyển Đồng, sau đó có chút luống cuống.
- Chị Đồng, chị làm sao vậy, tôi nói gì sai sao, tại sao chị khóc, chị... chị đừng khóc mà.
Tần Dương không sợ phải đối mặt với dao, với súng, nhưng nhìn thấy con gái khóc lập tức hoàn toàn không biết phải làm sao, nhất là trong tình huống như vậy, bản thân không hề làm gì cả mà, sao nói khóc là khóc được vậy?
Tần Dương hơi lo lắng, giật mình liếc mắt nhìn phía trước, một đám sinh viên đang đi cách đó năm mươi, sáu mươi mét, đến cả Hàn Thanh Thanh cũng đang đi bên cạnh đám Lạc Vũ Hân, cũng không có ai chú ý tới hai người phía sau, lúc này mới thở phào một hơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây