Câu nói tiếp theo của Ngải Khương nghẹn lại nơi cổ họng, chênh vênh, dẫn đến tâm tình vốn nhảy cẫng vui vẻ của cô cũng theo đó rới xuống ngàn trượng, đầy mất mát.
Nhưng cô vẫn miễn cưỡng giữ vẻ mặt dịu dàng, cười nhàn nhạt, dáng vẻ yếu đuối như hoa: “Tôi biết, có điều tôi dự định ngồi tàu điện ngầm về công ty.”
Cô đã nói như vậy, hai người người đàn ông bọn họ chắc sẽ không đến nỗi để một cô gái yếu đuối như cô ngồi tàu điện ngầm đúng không?
Hàn Kinh Niên không tiếp lời, trực tiếp cúi người chui vào trong xe.
Trợ lý Trương đóng cửa xe nói với Ngải Khương: “Thư ký Ngải, hẹn gặp lại”, sau đó đi về phía ghế lái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây