Trợ lý Trương theo bản năng đạp phanh lại, nhìn chằm chằm cũ biệt thự sáng đèn nhìn một lúc lâu, mới thu lại tầm mắt.
Anh bị làm sao vậy? Sao lại chạy đến nơi này?
Trợ lý Trương luôn cảm giác hình như mình có điểm gì là lạ, nhưng anh lại nghĩ mãi mà không rõ rốt cuộc mình lạ ở chỗ nào.
Anh nhìn chằm chằm tay lái, ngẩn người trong chốc lát, sau đó mới cầm tay lái lần nữa, đạp chân ga.
Có điều xe còn chưa di chuyển, xuyên qua kính chiếu hậu, anh đã nhìn thấy bóng người nhỏ bé ngồi xổm trong góc đen nhánh ở ven đường cách đó không xa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây