Giọng nói của anh ta nhỏ hơn vừa nãy rất rất nhiều, thế nhưng ngữ khí... Lại kiên quyết không tưởng nổi.
Hàn Kinh Niên không lên tiếng, cũng không quay đầu, thậm chí bước chân không có một chút do dự, lập tức qua nhà vệ sinh phòng khách.
Hạ Vãn An đứng tại cửa ra vào, gọi bọn họ ra ăn cơm, dịu dàng nói với Hàn Tri Cẩn còn chưa đứng dậy: “Mau dậy đi, lát nữa đồ ăn nguội mất sẽ không ngon.”
Hàn Tri Cẩn trước kia khi đối mặt với người phụ nữ tên Hạ Uyển Uyển này luôn trưng vẻ mặt chán ghét hung ác, hôm nay lại vô cùng nghe lời, từ dưới đất đứng lên.
Bời vì quỳ quá lâu, đầu gối anh ta đau buốt, anh ta đứng nguyên tại chỗ một hồi lâu, mới miễn cưỡng nện bước khập khiễng đi về phía cửa thư phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây