“Mẹ thật sự đã quá hồ đồ rồi, sao mẹ có thể quên câu chúng ta là người một nhà được vậy!”
“Chúng ta mới là những người thân thiết nhất trên thế giới này! Tại sao mẹ có thể tổn thương người thân nhất được vậy?”
Nói xong câu cuối cùng, đáy mắt Hàn Tri Cẩn đỏ lên, khóe mắt của cậu cũng thấp thoáng ánh lệ.
Lục Yến Quy bị Hàn Tri Cẩn nói đến nỗi không nói được câu nào.
Trong phòng ngủ yên tĩnh một hồi lâu, Hàn Tri Cẩn chợt giơ tay lên, dùng sức lau mặt một cái, sau đó lại lên tiếng: “Những chuyện mà số điện thoại đó bảo mẹ làm, có phải mẹ đã làm rồi không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây