Tống Hữu Mạn bị y tá nói có chút căng thẳng nhìn Hàn Tri Cẩn.
Hàn Tri Cẩn nhìn qua Bảo Bảo ngũ quan còn chưa nẩy nở trong ngực, chỉ cho rằng y tá nói lời lấy lòng, cười cười không lên tiếng.
Nhìn thấy phản ứng của Hàn Tri Cẩn, Tống Hữu Mạn biết anh không để lời của y tá ở trong lòng, sau khi cô thầm thở phào nhẹ nhõm, đáy lòng lại nổi lên sự khổ sở không nói thành lời, cô sợ đợi chút nữa y tá tiếp tục nói lung tung, bèn tìm cớ để y tá đi ra ngoài trước.
Trong phòng nhanh chóng chỉ còn lại hai lớn một nhỏ, Bảo Bảo nằm trong ngực Hàn Tri Cẩn, dường như rất dễ chịu, không ngừng lè lưỡi, vô cùng hào hứng.
Tống Hữu Mạn nhìn chằm chằm một lớn một nhỏ trước mắt chốc lát, mới lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng: “Tôi nghe y tá nói, ngày đó là cậu đưa tôi đến bệnh viện, còn... truyền cho tôi rất nhiều máu, cuối cùng cậu lên cơn sốc, cái đó, cám ơn cậu nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây