Vẻ mặt hai người phụ nữ đầy hoa si nhìn chằm chằm vào Hàn Kinh Niên lưu luyến không rời trong chốc lát, mới ra vẻ luống cuống tay chân chỉnh lại quần áo của mình, đi ra khỏi Khanh Tùng các.
Đợi đến khi cửa được đóng lại, lúc này Trì Diệu mới nhảy xuống từ trên giường, sau đó vừa cài thắt lưng, giọng nói vô cùng thân mật như lúc trước hỏi: “Kinh Niên à, đã trễ như vậy, chạy đến nơi đây tới tìm tôi là có chuyện gì gấp sao?”
Trì Diệu thấy Hàn Kinh Niên nhìn mình chằm chằm, không nói lời nào, đáy lòng tự dưng có chút bất an: “Kinh Niên...”
Lần này ông ta còn chưa nói ra câu tiếp theo, Hàn Kinh Niên chợt đưa tay, vẫy vẫy với ông ta.
Trì Diệu thấy thế vội vàng đi tới trước mặt Hàn Kinh Niên: “Kinh Niên...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây