Nói xong, Hàn Kinh Niên cúi người, một tay ôm ngang Hạ Vãn An lên, nhét vào trong xe.
Hạ Vãn An còn chưa ngồi vững vàng, cửa xe đã bị đóng sầm lại, cô vô thức muốn đẩy cửa ra, lúc này mới phát hiện, xe đã bị Hàn Kinh Niên khóa cứng từ bên ngoài, cô xuyên qua cửa sổ xe, nhìn thấy Hàn Kinh Niên đứng thẳng người, chậm rãi quay mặt nhìn mấy tên đó, từ khóe môi anh nhếch lên, Hạ Vãn An đã lờ mờ nhận ra, hình như anh nói câu “Tới đi, một phút cũng không cần các người đợi đâu”, sau đó mấy tên đó liền vây quanh Hàn Kinh Niên...
Cho nên vừa rồi Hàn Kinh Niên nói một phút... Ý là đang nói cho mấy tên đó, chờ anh một phút, xử lý xong vết thương cho cô rồi anh sẽ ra tay?
Ngón tay Hạ Vãn An cầm tay lái không nhịn được hơi run rẩy.
Ngoài xe, Hàn Kinh Niên đối mặt với mấy tên đàn ông hung thần ác sát đứng xung quanh, trên mặt vẫn như cũ là vẻ mặt nhàn nhạt như nước, anh đối mặt với mấy tên đó tới gần, không chút hoang mang đứng tại chỗ cởi hai nút cúc áo, sau đó tháo cúc cài áo trên cổ tay áo ra, cẩn thận nhét vào trong túi, sau khi thu xếp ổn thỏa, cuối cùng mới ra tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây