Cô rất muốn nói với Hạ Vãn An một câu, cậu đừng khóc, nhưng cô không mở miệng được.
Cô cũng rất muốn nói thêm câu nữa, sở dĩ Bảo Bảo tên mộc hề, là do câu thơ ‘sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri’.
*Dịch nghĩa: Núi có cây, cây có cành/Lòng mến thích chàng rồi, chàng không hay. Hai câu này nằm trong một bài ca dao lưu truyền ở nước Sở thời Xuân Thu. Theo Thuyết uyển, thiên Thiện thuyết, em cùng mẹ của Sở vương là Ngạc quân tử 鄂君子 du thuyền trên sông, cô gái người nước Việt chèo thuyền hát một bài ca biểu thị lòng mến mộ ông. Bài thơ được cô lái thuyền hát bằng tiếng Việt, nhưng ông dù không hiểu tiếng Việt mà nghe lời hát lấy làm yêu thích, nhờ người dịch sang tiếng Sở, chính là bài ca ở đây. Ngạc quân tử hiểu được càng vui mừng cởi áo gấm khoác lên người cô gái.
Cô còn muốn gặp lại người đàn ông đó một lần, mặc dù qua một khoảng thời gian nữa anh sẽ kết hôn, nhưng cô vẫn muốn gặp lại anh...
Quả nhiên, trong miệng cô nói gì mà mang theo Bảo Bảo đi xem mắt, đáy lòng vẫn không bỏ anh xuống được... Đến chết cũng không bỏ xuống được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây