Nếu rơi vào trong tay những kẻ này, dù cô ta không chết, cũng bị bọn chúng giày vò mất nửa cái mạng.
So với kết cục này, cô ta thà rằng để Trì Diệu tống cô ta vào trong tù.
Nghĩ đến đây, Ngải Khương kinh hãi bắt lấy ống quần của Trì Diệu: “Đừng, đừng... Ông hãy đưa tôi vào trong tù đi, tôi đi ngồi tù, tôi đi ngồi tù cũng được mà?”
“Ngồi tù?” Trì Diệu như nghe thấy một câu chuyện vô cùng buồn cười, không che giấu chút nào cười ha ha hai tiếng, sau đó liền dùng sức, hất Ngải Khương ra: “Cô nghĩ hay lắm! Cô lừa tôi thảm như vậy, cho cô đi ngồi tù, làm sao có thể giải được mối hận trong lòng tôi chứ?! Tôi cho cô biết, tôi sẽ để cho cô ngồi tù, có điều trước khi ngồi tù, tôi muốn để cô muốn sống không được, muốn chết không xong!”
“Đừng, đừng... Van xin ông, tôi van xin ông đấy...” Ngải Khương không để ý tới cơn đau trên người, cố gắng bám lấy Trì Diệu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây