“Xe, xe, xe của anh, anh, anh!”
Nói rồi, Hạ Vãn An liền bày làm ra dáng vẻ chợt nhớ tới điều gì, nhanh chân chạy đến bên cửa xe bị đập vỡ, cô nhìn chằm chằm chỗ ngồi phía sau xe trống không, tìm đồ bị mất, nghe thấy có tiếng bước chân tới gần.
Cô quay đầu, là Hàn Kinh Niên thấy cô chạy tới, cũng vẻ mặt không vui cất bước đi tới.
Cô không kịp suy nghĩ nhiều, dứt khoát khoát tay, chỉ vào trong xe, mách lẻo như học sinh tiểu học: “Túi của tôi, túi của tôi bị mất rồi...”
Hàn Kinh Niên thuận theo đầu ngón tay trắng nõn của cô, rơi vào trên ghế sau xe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây