Cô nhìn trần nhà, ánh mắt đờ đẫn nhìn một lúc lâu, mới quay đầu nhìn về phía Hàn Kinh Niên nằm trên giường bệnh cách đó không xa.
Cô nhìn anh chằm chằm hồi lâu, nhìn đến đau cả mắt, cô mới thu lại ánh mắt, sau đó lặng lẽ xuống giường, cầm điện thoại di động rời khỏi phòng bệnh.
Có mấy cửa sổ trong hành lang không đóng, mặc dù Bắc Kinh đã vào xuân, nhưng nhiệt độ trong đêm vẫn hơi lạnh, gió thổi khiến Hạ Vãn An không kìm được run rẩy, sau đó nhìn xung quanh, xác định không có ai, liền rụt cổ lại, cầm điện thoại di động tìm số của Lâm Trần, gọi đi.
Trời chỉ mới rạng sáng, cõ lé Lâm Trần đã ngủ rồi, sau khi điện thoại được kết nối, vang lên mấy tiếng mới được nhận nghe.
Bên trong nhanh chóng truyền đến âm thanh cực kỳ buồn ngủ của Lâm Trần: “Hội trưởng?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây