Hàn Kinh Niên không nói chuyện, ngồi nghiêm chỉnh ở trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm Hàn Tri Cẩn đang chơi điện thoại di động.
Hàn Tri Cẩn hoàn toàn đắm chìm ở trong game, không cảm giác được tử thần đang lặng lẽ tới gần, thậm chí vẫn còn tiếp tục tìm đường chết: “Vãn An, trốn ở chỗ này đừng nhúc nhích, chờ đó, ba, hai, một, thấy không, Tiểu Lỗ Ban đến, mau đánh...”
Hàn Tri Cẩn còn chưa nói xong từ “hắn”, giọng nói lạnh lùng của Hàn Kinh Niên lại truyền đến: “Hàn Tri Cẩn, thứ tư tuần trước, ba giờ chiều, cháu ở đâu?”
“Ở công ty ạ...” Hàn Tri Cẩn nói xong, liền đâm đầu nhìn màn hình tiếp tục nói chuyện: “Thế nào? Vãn An, hài lòng không, cháu giúp thím giết được một người...”
Hạ Vãn An há miệng, vừa định đáp lời Hàn Tri Cẩn, Hàn Kinh Niên bên cạnh hững hờ mở miệng: “Thật sao? Hôm nay khi chú gọi điện thoại cho Trần Tổng WY, ông ấy nói với chú, ba giờ chiều thứ tư hình như ông ấy nhìn thấy cháu ở sân đánh golf phía nam...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây