Hạ Vãn An không lên tiếng, cùng hai người nhìn về phía thang máy.
Cửa thang máy mở ra, đi ra từ bên trong là Hàn Tri Cẩn.
Có điều hôm nay Hàn Tri Cẩn rất ngoan ngoãn, vừa thấy mọi người đã chào hỏi, không giống như bình thường, vừa vào nhà, đã tùy tiện đá giày, rồi ngã chổng vó ở trên ghế sa lon chơi điện thoại mặc xác mọi người: “Bà, mẹ, thím nhỏ...”
Nhìn thấy Hàn Tri Cẩn như này, bà nội, Lục Yến Quy, bao gồm cả Hạ Vãn An cũng kinh ngạc: “...”
Mấy người vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trong chấn động lớn mà Hàn Tri Cẩn bỗng nhiên mang đến, theo sát sau lưng Hàn Tri Cẩn, một bóng người khác cũng đi ra khỏi thang máy, sau đó bà nội, Lục Yến Quy, bao gồm cả biểu cảm trên mặt Hạ Vãn An cũng càng kinh sợ hơn: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây