Mặc dù Lâm Trần không nói tên, nhưng Hạ Vãn An cũng biết anh ta nói tới ai: “Gì mà người phụ nữ đó, người ta không tên là người phụ nữ đó, tên là Trì Mộ!”
Lâm Trần nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Hội trưởng, tôi không nhớ nổi tên của rác đâu...”
Lần đầu tiên Hạ Vãn An bị Lâm Trần làm cho nghẹn không nói nên lời: “...”
Được rồi, không tính toán với anh ta, dù sao cô thích nghe câu này của anh ta!
Hạ Vãn An cố mà buông tha Lâm Trần, kéo chủ đề về quỹ đạo: “Cuối cùng cô ta cũng tỉnh, không uổng công tôi tốn nhiều tài lực và nhân lực như vậy...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây