“À...” Hạ Vãn An gật đầu, đang định đáp ‘được’ , tuy nhiên lời đến bên mép, chưa kịp thốt ra cô đã nhận ra Hàn Kinh Niên đang bẫy mình.
Nếu cô đồng ý, sau đó đi lấy thức ăn cho Tiểu Kính Tử, chẳng phải cô sẽ lộ sao?
Một người xa lạ chưa từng đến đây, sao mà biết thức ăn cho mèo để ở đâu?
Hạ Vãn An kịp thời nuốt chữ ‘được’ lại, đổi thành: “Hàn tiên sinh, thức ăn cho mèo ở đâu?”
Hàn Kinh Niên khựng lại một lúc mới giơ tay, chỉ: “Trong ngăn kéo thứ hai của cái tủ đằng kia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây