Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm Hạ Vãn An, không trả lời.
Ánh mắt của anh khiến Hạ Vãn An hơi chột dạ, cô cố gượng cười ôm Tiểu Kính Tử xuống, dùng giọng điệu tò mò xen mọt chút vô tội hỏi: “Hàn tiên sinh? Anh sao thế?”
Hàn Kinh Niên vẫn nhìn chằm chằm Hạ Vãn An không chớp mắt, phải mất một lúc sau mới đáp lại, giọng nhàn nhạt: “Không sao...”
Tạm dừng một lúc, anh lại nói: “Tiểu Kính Tử.”
“Tiểu Kính Tử? Tên hay lắm, hẳn người đặt phải rất giỏi...” Hạ Vãn An vô cùng không biết xấu hổ tự khen mình, sau đó liền hỏi: “Hàn tiên sinh đặt sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây