Chưa đi mấy bước, Hàn Kinh Niên chợt quay đầu, nói vọng theo: “Hạ tiểu thư, cô không có gì muốn nói với tôi?”
Nói?
Hạ Văn An đứng lại, nghi ngờ nhìn Hàn Kinh Niên.
Cô chớp mắt, đầu tiên vẫn chưa hiểu gì, nhưng nhớ lại vừa nãy Hàn Kinh Niên mới giúp cô dọn dẹp Hàn Tri Cẩn, mà mình hình như còn chưa cảm ơn người ta, bấy giờ mới tỏ tường, lập tức nói: “A, suýt thì quên mất, Hàn tiên sinh, vừa nãy cảm ơn anh.”
Hàn Kinh Niên đen mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây