Tuy Hạ Vãn An đưa lưng về phía thư kí Tôn, nhưng cô vẫn nhạy bén nhận ra, lúc thư kí Tôn choàng khăn cho cô, có một thoáng khựng lại.
“Tiểu thư, cô đợi một lát, tôi chỉnh lại cho đẹp...” Không thể không nói, nhưng người bên cạnh Hàn Kinh Niên, người nào người nấy không hề đơn giản, mượn cớ cũng mượn đến không chê vào đâu được.
Hạ Vãn An giả ngu gật đầu, đáp: “Được, phiền cô.”
Dứt lời, Hạ Vãn An cúi đầu, làm như muốn xem giờ, lấy điện thoại trong túi ra, cô cố ý giơ cao, thông qua mặt kính màn hình nhìn thấy thư kí Tôn đang chụp ảnh sau lưng mình.
Chỉ liếc qua một giây, Hạ Vãn An nhanh chóng bỏ di động xuống, giả vờ như không hay biết gì, ung dung bỏ điện thoại vào túi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây