Ngải Khương nghĩ thầm, cô ta gặp qua nhiều loại đàn ông, cũng không thiếu người ưu tú, nhưng có thể làm cô ta rung động... Hẳn là chỉ có Hàn Kinh Niên cùng... Hà Triệt chăng?
Chỉ tiếc là Hàn Kinh Niên quá vô tình, Hà Triệt thì quá nghèo...
Nghĩ đến Hà Triệt, Ngải Khương bỗng nhiên có chút ưu sầu, hiện tại mình phải chu toàn dưới thân nhiều người đàn ông như vậy, ngẫm lại vẫn rất tiếc nuối, sớm biết vậy, lúc trước khi còn là bạn gái của Hà Triệt, mình nên giao lần đầu tiên cho anh... tuy Hà Triệt nghèo thì có nghèo một chút nhưng đối với mình rất tốt ... Không giống như Trì Diệu, không giống như Tưởng Bình, càng không giống đám đàn ông mà Trì Diệu buộc mình đi hầu hạ, căn bản không đem Ngải Khương này là người.
Ngải Khương nghĩ tới đây không nhịn được bưng ly rượu trên bàn hung hăng rót vào miệng.
So với việc nói là tiếc nuối còn không bằng nói là hận... Con đường Ngải Khương này chọn không sai, thứ mình muốn chính là tiền, Hà Triệt nghèo như vậy đâu xứng với mình? Sở dĩ mình đi đến nông nỗi như ngày hôm nay là bởi vì Hạ Vãn An và Tống Hữu Mạn... Nếu Hạ Vãn An và Tống Hữu Mạn sớm nói cho mình biết Hàn Kinh Niên và Hạ Vãn An kết hôn, có lẽ mình sẽ không vì Hàn Kinh Niên mà tiến vào Xí Nghiệp Hàn Thị, cũng sẽ không bởi vì không cam lòng mà đối phó Hạ Vãn An, đối phó Tống Hữu Mạn, sau đó cũng sẽ không từng bước đi đến ngày hôm nay...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây