Hạ Vãn An suýt nữa không nhịn được, phì một tiếng bật cười.
Người ngốc có phúc ngốc... người đại diện của cô ấy thật đúng là nói trúng tim đen!
“Được rồi, tôi không thèm nghe cô nói nữa, tôi phải đi trang điểm, lát nữa tôi còn phải đi quay quảng cáo, tôi gọi điện thoại cho cô, một là vì nói cho cô, anh Kinh Niên không liên quan gì đến tôi, hai là xin lỗi cô, anh ấy đã có gia đình, tôi cũng không thể quấn quít chặt lấy được, tôi đã không dây dưa nữa, tôi cũng không cần nhằm vào cô nữa...”
Hạ Vãn An nghe âm thanh thút thít của Tần Thư Giản, đột nhiên cảm thấy cô ấy không đáng ghét như trong tưởng tượng của cô... Thậm chí còn có chút đáng yêu.
“Cúp đây...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây