Trấn an Tống Hữu Mạn xong, Hạ Vãn An bảo người phục vụ đưa tới một ly nước ấm, lại nhìn Tống Hữu Mạn uống non nửa ly nước ấm rồi mới nói đầu đuôi tiền căn hậu quả sự việc cho cô ấy nghe.
“Mình cũng muốn nói trước với cậu nhưng mà Hữu Mạn, chuyện xảy ra quá đột nhiên… mình không dám gọi cho cậu, mình sợ bị Hàn Kinh Niên giám thị, ngay cả ngày hôm qua mình liên hệ cho cậu cũng là dùng điện thoại của người khác…”
“Hữu Mạn, ba tháng này thật sự rất xin lỗi cậu... Không chỉ là cậu còn có ba mẹ, còn có anh trai... Bọn họ nhất định là rất khổ sở, hôm nay nhìn đến anh trai nhưng mình lại không dám nhìn thẳng anh ấy, mình sợ mình nhìn anh ấy sẽ khóc mất, Hữu Mạn... nhất định trong lòng bọn họ sẽ trách mình...”
Hạ Vãn An rơi nước mắt, nói: “Hữu Mạn, hôm nay mình hẹn cậu tới một là nói cho cậu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hai là muốn cho cậu hỗ trợ thông khí cho ba mẹ và anh trai, nói bọn họ không cần lo lắng cho mình… mình chỉ có thể tìm cậu, cũng chỉ có cậu mình mới có thể yên tâm...”
“An An, cậu yên tâm, mình biết nên làm gì, buổi tối mình làm bộ về nhà thăm ba mẹ sau đó thuận tiện qua nhà cậu, nói chuyện này rõ ràng với họ…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây