Lúc nói tới chỗ này, người phụ nữ tự xưng là mẹ Tần Thư Giản đó càng khóc dữ dội hơn, “Giản Giản, em dâu con đang mang thai, bị động thai, không thể đi làm được, mẹ và cha con đều không có công việc gì ổn định, đều đi làm việc lặt vặt cho người ta kiếm chút tiền, mấy năm nay tiền sinh hoạt trong nhà đều phải dựa vào những đồng lương ít ỏi của em trai con, bây giờ em trai con đang hôn mê bất tỉnh ở trong bệnh viện, miệng vẫn luôn nhớ tới chị mình... Giản Giản, em trai con rất muốn gặp con một lần, cho dù con mặc kể em trai con, con cũng sẽ đi đến bệnh viện thăm em trai con một lần, có đúng không?”
“Giản Giản...”
Người phụ nữ nói xong, đưa tay ra kéo tay của Tần Thư Giản.
Khoảng khắc lúc đầu ngón tay của người phụ nữ kia chạm vào làn da của Tần Thư Giản, Tần Thư Giản như bị điện giật, cả người run lên bần bật, ngay sau đó cô ấy nghiêng người trốn về phía sau, người lui về phía sau gần nửa bước, kéo giãn khoảng cách với người phụ nữ kia.
Người phụ nữ kia nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay trống rỗng của mình một lúc, bà ta ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn về phía Tần Thư Giản: “Giản Giản, con thế này là sao? Giản Giản, mẹ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây