“Vãn An, năm đó Hàn Kinh Niên không hề muốn kết hôn với em, em cũng biết chuyện này rồi đúng không? Vậy em có biết, tại sao Hàn Kinh Niên đột nhiên thay đổi chủ ý, đồng ý cưới em không?”
Bàn tay của Hạ Vãn An chợt run lên, nước trà nóng văng ra khỏi tách trà, có một giọt trà văng vào trên mu bàn tay của cô, cảm giác nóng làm đầu ngón tay của cô hơi run run, theo đó nước trà lại văng ra.
Đúng vậy, lúc cô biết mình sẽ kết hôn với anh, cô còn đích thân chạy đến xí nghiệp Hàn thị, một câu “Em có thể gả cho anh” của cô, lại đổi lấy anh không chút do dự nói “Tôi không muốn cưới cô“.
Cô vẫn chưa từ bỏ ý định, còn tìm rất nhiều lý do để cố gắng thuyết phục anh, cuối cùng lại chỉ nhận được câu nói phũ phàng của anh “Tôi phải họp, xin cô cứ tự nhiên”, sau đó anh bỏ cô lại một mình.
Lúc đó, cô cứ nghĩ anh không thích mình, cô rất khó chịu, ngồi một mình trong cửa hàng bánh ngọt ăn bánh ngọt cả một buổi chiều, ăn nhiều đến mức miệng cô ngọt lừ ra, thế nhưng trong lòng cô vẫn đắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây