Hàn Kinh Niên như robot bị khống chế, động tác quăng bàn phím bỗng dưng dừng lại.
Gương mặt anh lạnh lùng, duy trì động tác cầm lấy bàn phím cứng ngắc hai giây, sau đó liền đặt bàn phím lên trên một chồng văn kiện rất cao ở bên cạnh, sau đó anh liền đứng dậy, giả bộ như mình ngồi mệt mỏi, đứng lên vận động cơ bắp, đứng ở trước bàn, tiếp tục giả vờ giả vịt gõ bàn phím.
Hàn Kinh Niên phản ứng rất nhanh, Hạ Vãn An cũng không nhận thấy được bất kỳ khác thường gì, cô ngáp một cái, nhẹ giọng hỏi: “Xin hỏi, em có thể vào không?”
Hàn Kinh Niên không nói chuyện.
“Em đếm ba tiếng, nếu anh còn không nói lời nào, em xem như ngầm thừa nhận a... Ba, hai, một...” Hạ Vãn An đẩy khe hở lớn hơn một chút, sau đó hai tay chắp sau lưng, đi đến bên người Hàn Kinh Niên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây