Hàn Nhất Tiếu đang tràn đầy vui vẻ ngắm nghía dây chuyền kim cương, phản ứng chậm mười mấy giây đồng hồ, mới nhận ra được ánh mắt của Hàn Kinh Niên, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Kinh Niên.
Chạm vào ánh mắt lạnh lùng của Hàn Kinh Niên, ý cười khóe môi Hàn Nhất Tiếu dần cứng lại, cô mờ mịt không hiểu chớp mắt với Hàn Kinh Niên, im lặng hỏi anh sao vậy?
Hàn Kinh Niên khoanh tay trước ngực, nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm em họ mình chốc lát, sau đó liền chậm rãi đưa mắt rơi vào trên sợi dây chuyền kim cương trong lòng bàn tay cô.
Anh nhìn khoảng ba giây đồng hồ, sau đó lấy ví tiền ra khỏi túi, không hề đếm, rút ra một xấp tiền mặt thật dày ở trong, đặt ở bên người Hàn Nhất Tiếu, sau đó vô cùng cao quý hất cằm về phía sợi dây chuyền trong lòng bàn tay Hàn Nhất Tiếu, giọng nói ngắn gọn mở miệng ném ra hai chữ: “Lấy ra!”
Hàn Nhất Tiếu không hiểu Hàn Kinh Niên có ý gì, nhìn những tờ tiền đỏ rực, lại nhìn dây chuyền trong lòng bàn tay, cuối cùng vẻ mặt vô tội nhìn về phía Hàn Kinh Niên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây