Hai người vui vẻ nói cảm ơn, Hạ Vãn An cong môi cười một tiếng.
Lúc chờ phục vụ mang thức ăn lên, Ngải Khương đứng dậy đi nhà vệ sinh.
Sau khi cô ấy rời đi, Hạ Vãn An lấy từ trong túi ra một cái hộp nhung tơ, nhét vào trong túi Tống Hữu Mạn: “Đây là mua cho cậu, lần trước cậu nói cậu thích, mình liền mua cho cậu, nhưng cậu đừng để Ngải Khương nhìn thấy.”
“Vì sao?” Tống Hữu Mạn trong miệng ngậm thức ăn, buồn bực hỏi một câu.
“Mình sợ cậu ấy suy nghĩ nhiều, mặt khác, Ngải Khương không giống như chúng ta, dùng tiền không cần cân nhắc quá nhiều, về chuyện quà tặng vẫn luôn có qua có lại, chúng ta tặng quà cho cậu ấy, sau này cậu ấy cũng phải đưa quà cho chúng ta, cho nên sau này chọn quà tặng, cậu chọn quà tặng rẻ một chút, như vậy cậu ấy sẽ không có áp lực lớn... Còn nữa chúng ta mua đồ vật đắt cũng không cần nói trước mặt cậu ấy, một là tránh cho cậu ấy không vui, hai là tránh cậu ấy cảm thấy cậu ấy không hợp với chúng ta...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây