Động tác Hạ Vãn An tìm kiếm ngăn kéo dừng lại, cô nghĩ đến tình huống của Hàn Kinh Niên, sâu trong đôi mắt lướt qua vẻ đau lòng, sau đó giọng nói của cô tự nhiên trả lời mẹ: “Con và Kinh Niên vẫn còn chưa quyết định muốn có con lúc nào đâu, lại nói chẳng phải con vẫn còn nhỏ sao? Mẹ gấp gáp như vậy làm gì nha.”
Dừng một chút, khóe mắt Hạ Vãn An nhìn thoáng qua Hạ Thần An đi theo đằng sau mẹ chui vào phòng ngủ của cô, thế là không hề nghĩ ngợi đẩy hết nồi lên người Hạ Thần An: “Mẹ, nếu mẹ thật sự rất gấp, vậy thì giục anh con đi, anh ấy đã bao tuổi rồi mà vẫn còn chưa kết hôn! Tốt xấu gì con cũng đã cưới được hai năm, mẹ không thể bất công như thế, đây là ép con đấy!”
Hạ Thần An nghe nói như thế, theo bản năng quay người chuẩn bị rời đi.
Kết quả anh còn chưa kịp đi, đã bị bà Hạ hét lại: “Trình An, con đi đâu vậy hả?”
“Không có mà, con không đi...” Hạ Thần An yên lặng thu lại bước chân hướng ra ngoài cửa, sau đó đứng tại chỗ đá đá chân hai lần: “Con bị tê chân nên cử động mà thôi... Bảo Bảo à, mẹ giục em cũng là vì mẹ yêu em thôi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây