Bình thường Hạ Vãn An cũng hay nhận đồ chuyển phát nhanh, cho nên cô căn bản không nghĩ nhiều, chờ cô mở hộp chuyển phát nhanh ra, nhìn thấy đồ bên trong, bỗng dưng hét lên tiếng thét chói tai, sau đó cô liền buông lỏng hộp chuyển phát nhanh ra, như phải chịu kinh hãi rất lớn, liên tục lui về sau mấy bước, mãi đến khi dán vào tường, dáng vẻ vẫn còn chưa tỉnh hồn.
Hàn Kinh Niên đang ở trong phòng thay quần áo thay bộ quần áo ở nhà, nghe thấy tiếng kêu của Hạ Vãn An, mặc quần áo vào người, rồi xông ra khỏi phòng ngủ: “An An...”
Nhìn Hạ Vãn An dán chặt vào bên tường, co quắp ở chỗ cửa, đang che kín miệng cả người phát run, trái tim Hàn Kinh Niên bỗng nhiên co lại, một giây sau liền vọt tới, vươn tay đỡ Hạ Vãn An như có thể ngã trên mặt đất bất cứ lúc nào: “Sao vậy, An An?”
Sắc mặt Hạ Vãn An trắng bệch, cô đối mặt với câu hỏi thăm của Hàn Kinh Niên, không nói được câu nào, qua hơn mười giây, mới miễn cưỡng chật vật giơ bàn tay run rẩy lên, chỉ vào hộp chuyển phát nhanh trên tủ giày.
Hàn Kinh Niên thuận theo Hạ Vãn An đầu ngón tay nhìn lại, thấy trong hộp chuyển phát nhanh để một con mèo... Một con mèo bị lột da sống sờ sờ, máu me đầm đìa, vô cùng thê thảm... dường như con mèo chết không nhắm mắt, hai mắt mở thật to...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây