Hàn Kinh Niên rét căm căm nhìn qua Tạ Lâm: “Cút!”
“Hàn tổng, tôi sai rồi, vừa mới tôi không nên hết chuyện để nói, cho nên, chúng ta vẫn phải xử lý vết thương nha...”
Đối mặt với Tạ Lâm tận tình thuyết phục, ngay cả lời Hàn Kinh Niên cũng chẳng muốn nói, trực tiếp giơ tay lên, chỉ về phía cửa, ra hiệu cho anh ta cút nhanh lên.
“Hàn tổng...”
Lần này Tạ Lâm chỉ gọi tên, ngay cả câu tiếp theo còn chưa nói ra miệng, Hàn Kinh Niên đã chợt đứng lên từ trên ghế salon.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây