“Trương Thừa, cậu biết không? Tối hôm qua nếu không có cô ấy, có lẽ tôi đã chết rồi.”
Chết rồi... Hai chữ này khiến trong lòng trợ lý Trương kinh hãi, rốt cuộc không còn tâm tình để ý đến chuyện Hàn Kinh Niên không biết Hạ Vãn An vào công ty lúc nào, vẻ mặt căng thẳng nhìn về phía Hàn Kinh Niên: “Hàn tổng, ý của ngài là... Tối hôm qua, ngài lại mắc bệnh sao?”
Hàn Kinh Niên khẽ “Ừ” một tiếng, ném ra mấy chữ cực đơn giản, tóm tắt đại khái tình huống: “Bị cúp điện, lúc ấy tôi đang ở trong cầu thang.”
“Không đúng, đang yên đang lành sao đột nhiên lại mất điện chứ? Mà lại cho dù bị cúp điện, chẳng mấy chốc cũng sẽ có người đến sửa chữa nha, lại nói chúng ta còn có nguồn điện dự bị, không có khả năng bị mất điện mãi được chứ?”
Hàn Kinh Niên không để ý trợ lý Trương không ngừng đặt câu hỏi, mà là vứt ra một nghi vấn mới: “Lần trước kiểm tra thang máy vào lúc nào? Thường sửa vào lúc nào?”
“Ách?” Trợ lý Trương bị hỏi hơi dừng lại: “Thang máy một tháng kiểm tra một lần, lần trước cụ thể là ngày nào, tôi không rõ ràng, nhưng bình thường đều là buổi sáng...”
Nói đến đây trợ lý Trương như ý thức được điều gì, đột nhiên sửa lại lời nói: “Khoan đã, hôm qua tôi tạm thời có việc, không tới công ty, sau đó thang máy được kiểm tra vào buổi tối, sau khi ngài vào tòa nhà, thang máy bỗng mất điện...”
Theo trợ lý Trương dần dần phân tích, anh ta bỗng nhiên mở to hai mắt: “Hàn tổng... Ý của ngài là mọi chuyện tối hôm qua đã bị sắp xếp từ trước, có kẻ cố ý làm vậy sao?”
Hàn Kinh Niên không nói chuyện, nhưng trợ lý Trương đã hiểu.
“Đúng, đúng vậy, tất cả thật sự quá trùng hợp, nhiều chuyện trùng hợp chắc chắn sẽ có điều gì mờ ám, mà lại, chiêu này cũng quá độc ác, phủi sạch bản thân, nếu tối hôm qua phu nhân không xuất hiện, ngài bị sốc trong hành lang, hôm sau mọi người sẽ chỉ phát hiện được một thi thể lạnh lẽo, dù cảnh sát có tới, cũng sẽ không cảm thấy có vấn đề gì, mọi người chỉ sẽ cảm thấy ngài không may, hồng nhan bạc mệnh...”
Theo bốn chữ này thốt ra từ trong miệng trợ lý Trương, anh ta cảm nhận được rõ ánh mắt tử vong của BOSS, anh ta theo bản năng che miệng một chút, sau đó liền gượng cười hai tiếng: “Nói sai, nói sai...”
Ánh mắt lạnh lẽo của Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm anh ta vẫn không hề dời đi.
Trợ lý Trương đảo mắt, điên cuồng suy nghĩ xem làm sao để giữ bí mật, kết quả mắt sắc liếc thấy điện thoại trên giường.
Ách... Chiếc điện thoại đó không phải của đại BOSS, mà là của phu nhân nhặt được một cái mạng của đại BOSS hôm qua...
Nghĩ đến đây, trợ lý Trương liền chỉ vào trên giường: “Hàn tổng, sao trên giường của ngài lại có một chiếc điện thoại di động vậy? Là của phu nhân sao?”
Hai chữ phu nhân thành công khiến ánh mắt của Hàn Kinh Niên rời khỏi mặt trợ lý Trương rơi xuống trên giường, sau khi nhìn thấy điện thoại, vẻ lạnh buốt và sát khí trên khuôn mặt của Hàn Kinh Niên trong nháy mắt biến mất sạch.
Không không không phải chứ? Ngay cả một chiếc điện thoại di động của phu nhân mà anh ta cũng không bằng?
Trợ lý Trương che miệng mình lại, quyết định biến đi: “Hàn tổng, điện thoại rất quan trọng, phu nhân không cầm điện thoại, khẳng định không tiện, hay là tôi...”
Nói đến đây trợ lý Trương theo bản năng ngậm miệng, nuốt câu “Tôi giúp ngài đưa di động cho phu nhân” xuống, sau đó đổi thành: “... Tôi cùng ngài đi đưa điện thoại cho phu nhân có được không?”