“Hai, sau khi tôi đi lấy ly cà phê trở về, tôi hy vọng cô đã đi rồi, nếu còn không đi, đừng trách tôi gọi bảo vệ vào, đuổi cô ra ngoài ngay trước mặt toàn bộ nhân viên của Hàn thị.”
Nói xong, Hạ Vãn An không thèm liếc nhìn Trì Mộ nữa, cầm lấy chiếc ly của mình, rời khỏi phòng làm việc.
Trì Mộ bị bỏ lại phía sau, tức giận đến cắn răng nghiến lợi, cô ta phẫn hận nhìn chằm chằm vào bóng người Hạ Vãn An rời đi, ném mạnh chiếc túi xuống đất.
Người phụ nữ này có chỗ nào giỏi hơn cô ta? Lấy đâu ra tư cách diễu võ dương oai ở trước mặt cô ta?
Càng nghĩ, Trì Mộ càng cảm thấy tức, nhưng vừa ngại mất mặt, lại sợ Hạ Vãn An nói được là làm được, gọi bảo vệ vào đuổi cô ta ra ngoài, lồng ngực của cô ta phập phồng một lúc lâu, cuối cùng vẫn cúi người nhặt túi xách của mình lên, rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây