Tống Hữu Mạn phản ứng hơi kịch liệt, đến mức ngực cô thở phập phồng.
“Nếu như anh lấy tư cách bạn bè nói những lời này, vậy thì Hàn Tri Cẩn, tôi cám ơn anh, sau đó anh không cần nói nữa đâu!”
Nói đến đây Tống Hữu Mạn cảm thấy trong dạ dày một cơn khó chịu dời sông lấp biển, khiến cô suýt nữa nôn mửa tại chỗ.
Cô không để ý Hàn Tri Cẩn nữa, lập tức bước vào trong phòng, dùng lực đóng cửa “rầm” một tiếng, sau đó liền đi thẳng vào nhà vệ sinh. Ghé vào trước bồn rửa tay, Tống Hữu Mạn nôn nấy nôn để, nôn đến khi cô không còn thứ gì để nôn, cô mới vịn vào bồn rửa tay, cả người giống như bị rút sạch sức lực, yếu ớt ngồi xổm trên mặt đất nhà vệ sinh.
Sắc mặt cô trắng bệch nhắm mắt lại, hơi thở rối loạn, từ từ lấy lại sức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây