“Là tôi, Trì tổng.”
So sánh với Trì Diệu nổi trận lôi đình, âm thanh của người mở miệng, trong sự lành lạnh cất giấu vẻ nhàn nhạt, trong lịch sự tao nhã mang theo xa cách.
Giọng nói của anh, ngữ điệu nhàn nhạt, mặc dù không nặng, nhưng lại mang theo khí thế vô hình, cho người ta một cảm giác áp bách nặng nề.
Tất cả mọi người ở đây đồng loạt sững sờ, qua mấy giây sau, mọi người mới đồng loạt quay đầu nhìn về phía Hàn Kinh Niên từ khi chuyện xảy ra đến bây giờ, đứng ở bên người Hạ Vãn An không có phản ứng gì.
Đối mặt với ánh mắt mọi người ném tới, nét mặt của Hàn Kinh Niên không hề dao động chút nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây