Đây chẳng phải là giọng nói của Hữu Mạn sao?
Hàn Tri Cẩn hơi hơi nhàu nhíu mày, theo bản năng rướn cổ lên, liếc mắt nhìn trong đám người, bởi vì mọi người tụ tập lại một chỗ, hiện tại có quá nhiều người, anh không thể nhìn thấy người nói câu nói kia.
Chắc không phải là Hữu Mạn, Hữu Mạn không quen Trì Mộ, không có khả năng xuất hiện tại nhà Trì Mộ… Đúng, khẳng định không phải là Hữu Mạn, chỉ là người có giọng nói tương tự cô…
Hàn Tri Cẩn vừa nghĩ, vừa đi theo bà cụ Hàn đi về phía đám người, chỉ là anh còn chưa đi được mấy bước, liền nghe thấy giọng nói của Hạ Vãn An: “Hữu Mạn!”
Hai chữ này, giống như một cây gậy sắt liên tục đập vào đầu Hàn Tri Cẩn, cả người anh lập tức đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây