Hạ Vãn An suy nghĩ trong chốc lát, chờ đến khi ánh mắt của Hàn Kinh Niên thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Vãn An chạm vào ánh mắt của mình, Hạ Vãn An ngửa đầu, cười hì hì vươn hai tay về phía Hàn Kinh Niên: “Ôm một cái ~ “
Cổ họng Hàn Kinh Niên nhấp nhô trên dưới hai lần, mặc dù anh đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhưng rõ ràng nét mặt mềm xuống, ánh mắt nhìn qua Hạ Vãn An cũng trở nên có chút thâm thúy.
Hạ Vãn An thấy nét mặt của anh có dấu hiệu buông lỏng, gan cũng to hơn, ngửa đầu nhìn anh cười ngọt ngào.
Cô vung vung tay với anh, thấy anh đã có dấu hiệu đi về phía cô, liền xoay người một cái, bò dậy từ trên giường, sau đó hai chân chạm đất, đứng dậy đi về phía anh.
Có điều cô đi chưa được hai bước, đã giả bộ chân đau: “Ai u” một tiếng, cơ thể nghiêng một cái, làm bộ ngã xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây