“Vậy còn tạm được...” Tống Hữu Mạn được như nguyện dừng lại, đúng lúc này phục vụ bưng lên một đĩa cá kho, Tống Hữu Mạn buông Hạ Vãn An ra, ngửi thấy mùi này, đột nhiên dạ dày quay cuồng một hồi, sau đó nôn hết ở trong ngực Hạ Vãn An.
“Hữu Mạn, cậu sao vậy?” Hạ Vãn An vội vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ lên lưng Tống Hữu Mạn.
Qua một lúc lâu, Tống Hữu Mạn mới đỡ hơn: “Mình không sao, chỉ là trong dạ dày hơi khó chịu.”
“Sao trong dạ dày lại khó chịu vậy? Ăn phải thứ gì ôi thiu sao?” Hạ Vãn An cầm một cốc nước ấm đưa tới trước mặt Tống Hữu Mạn.
Tống Hữu Mạn nói câu “cảm ơn” xong, nhận lấy cốc nước, cúi đầu uống hai ngụm, đột nhiên dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây