Đợi đến khi cửa phòng làm việc đóng lại, cả phòng hoàn toàn yên tĩnh, Hạ Vãn An mới bất giác kịp phản ứng câu Hàn Kinh Niên nói với mình trước khi đi rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Đừng quên, vẫn còn tám lần...
Không ngờ anh lại coi lời của mình là thật, hơn nữa còn đếm số, người đàn ông này... Có độc à!
Không đúng, Hàn Kinh Niên có độc, nhưng là... hình như cô cũng có độc nha? Không ngờ cô lại nhất thời không khống chế được bản thân, bị cuốn theo...
Nghĩ đến cảnh mình gọi Hàn Kinh Niên là “anh Niên”, và chủ động trêu chọc anh, Hạ Vãn An không nhịn được kéo chăn lên che khuôn mặt mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây