Cách lúc cô cúp máy điện thoại với Hàn Kinh Niên, đã qua mười hai phút, còn mười tám phút nữa Hàn Kinh Niên có thể đến...
Một người phụ nữ như cô đối phó với hai người đàn ông khẳng định là không thực tế, nhưng bất kể không thực tế cỡ nào, cô nhất định phải để cho mình kìm chân được mười tám phút...
Nghĩ đến đấy, Hạ Vãn An liền cầm một đôi giày cao gót từ trong phòng thay quần áo, mỗi tay cầm một cái, ngừng thở, trốn ở bức tường sau ban công.
Cô vừa đứng vững được một giây, một giây sau cùng với tiếng vang “ầm ——”thật lớn, cửa phòng ngủ bị đạp ra.
Trái tim Hạ Vãn An chợt vọt lên cổ họng, cô dùng sức túm chặt giày cao gót trong tay, cố gắng ổn định tâm trạng của mình, kéo căng thần kinh để ý hai người đã đi vào phòng ngủ chính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây