Hạ Vãn An im bặt, nhìn chằm chằm vào bóng dáng kia.
“Em gái Tiểu Tứ, sao thế?” Tần Thư Giản ngờ vực hỏi, cũng theo tầm mắt cô nhìn sang.
Bóng dáng cao lớn vạm vỡ, gương mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ, khóe miệng nhếch lên nụ cười ba phần đểu cáng, bảy phần lưu manh.
Dù anh cao hơn thời thiếu niên rất nhiều, cũng trưởng thành hơn rất nhiều, thậm chí khí chất cũng như hoàn toàn biến thành một người khác, nhưng Tần Thư Giản chỉ cần liếc mắt đã nhận ra người kia không phải ai khác chính là bạn học cấp ba của cô, tên là Trình An.
“Không có gì, em thấy người quen, gọi qua giới thiệu cho chị nhé...” Hạ Vãn An không nhận ra sự khác thường của Tần Thư Giản, trả lời cô xong bèn rút một tờ khăn giấy lau miệng, đứng dậy: “Ở đây chờ em một lát, em qua gọi anh ấy qua...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây