Vốn dĩ Tống Hữu Mạn còn định đấu đến ngươi sống ta chết cùng Hàn Kinh Niên nhưng khi nghe thấy động tĩnh, cô quay đầu nhìn ra cửa vừa lúc nhìn thấy Hàn Tri Cẩn đi vào, đầu ngón tay cầm xiên của cô bóp chặt, sau đó cô thu hồi tầm mắt, bắt đầu im lặng ăn trái cây.
Hàn Tri Cẩn ôm một bó hoa tươi, xách theo túi thực phẩm dinh dưỡng tiến vào phòng bệnh, ánh mắt đầu tiên là nhìn thấy Tống Hữu Mạn, vành tai anh ta hơi nóng lên, nuốt nuốt nước miếng cất lời: “Chú nhỏ… thím nhỏ…”
Sau đó tầm mắt dời đến trên người Tống Hữu Mạn, anh ta khẩn trương ôm chặt bó hoa trong người, ngập ngừng một lát lại gọi: “Hữu Mạn, cậu cũng ở đây hả?”
Hàn Kinh Niên thấy Hàn Tri Cẩn chào hỏi mình cũng chỉ nhìn một cái chứ không nói gì.
Hạ Vãn An đứng dậy, tiếp nhận hoa và thực phẩm dinh dưỡng trong tay Hàn Tri Cẩn, thuận tiện kéo ghế cho anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây