Nghe được lời này, y tá vừa rồi bị cô chọc cười vui vẻ lúc này sắc mặt tái nhợt, nước mắt như hạt đậu rơi xuống: “Hạ tiểu thư,, ý tốt của cô tôi xin nhận, còn xin lỗi thì không cần đâu…”
Hàn tiên sinh đáng sợ như vậy, cô chỉ nhắc nhở ngài ấy uống thuốc có hai lần những lại bị hung hăng trừng trừng, Hạ tiểu thư chạy vào bảo ngài ấy xin lỗi cô chẳng phải tương đương đi tìm chết sao?
Nghĩ như vậy, cô y tá kia không rảnh lo hai người không thân, trực tiếp kéo tay Hạ Vãn An: “Hạ tiểu thư, thật sự không cần...”
Nhìn cô y tá hận không thể quỳ xuống cầu mình, Hạ Vãn An dở khóc dở cười, vỗ vỗ mu bàn tay cô gái kia, cho cô ấy nụ cười ấm áp để trấn an sau đó rút tay về, dưới ánh mắt hãi hùng của cô ấy, cô ung dung đẩy cửa phòng bệnh của Hàn Kinh Niên mà vào.
“Hàn tổng, ngài phải uống thuốc rồi, nếu không uống thuốc, miệng vết thương sẽ nhiễm trùng, nhiễm trùng sẽ bị sốt, đến lúc đó sẽ rất nguy hiểm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây