“** nó, cậu có ghê tởm hay không vậy, cậu gọi cô ta là em Ngải, tiểu gia tôi bị cậu ghê tởm muốn nôn hết số cơm 23 năm qua tôi đã ăn rồi đây này.”
“Đúng, đúng, đúng, Tri Cẩn à, cậu nói buồn nôn cũng được, buồn nôn muốn chết cũng được nhưng mà không sao hết, cậu phải tin tưởng tôi, tôi thật sự không bỏ thuốc cậu.”
Tuy Tưởng Bình là hoa hoa thiếu gia nhưng không phải loại thiếu gia chỉ biết ngủ với đàn bà… nếu cậu ta đã nói vậy thì nhất định không liên quan tới cậu ta.
Vậy chai bia kia chỉ có mình, Tưởng Bình và Ngải Khương chạm qua... Cho nên... Ngải Khương là người bỏ thuốc sao?
Nghĩ đến đây, đáy lòng Hàn Tri Cẩn lộp bộp một tiếng, hỏi: “Tối hôm qua, cuối cùng Ngải Khương đi đâu, cậu có biết không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây