“Được, được.” Tưởng Bình nói xong cầm usb ném vào bồn cầu ngay trước mặt Ngải Khương, sau đó nhấn xả nước: “Hiện tại em Ngải đã yên tâm rồi chứ?”
Lúc này Ngải Khương mới nâng tay lên lau nước mắt, làm bộ buông lỏng: “Vâng.”
Cô ta nhìn Tưởng Bình như muốn bổ vào người mình, cũng biết nếu lần này để Tưởng Bình đạt được vậy nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta, vì thế nói: “Anh Tưởng Bình, em muốn đi toilet một chút, anh, anh ra bên ngoài chờ em được không?”
Tưởng Bình ok một tiếng, rời khỏi toilet, chờ cánh cửa đóng lại, hắn mở lòng bàn tay anh, sau đó nhìn chằm chằm usb trong tay, khóe môi nở nụ cười tà ác.
Hủy diệt sao? Hắn tốn nhiều tiền như vậy mới lấy được đoạn ghi hình thì sao có thể dễ dàng hủy diệt?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây