Trước nay Tưởng Bình luôn là người háo sắc, lúc này thật sự bị ánh mắt của Ngải Khương trêu chọc cho thần hồn điên đảo, ngay sau đó chen vào thang máy, ôm lấy Ngải Khương.
Ngải Khương không trốn tránh, tùy ý Tưởng Bình sờ mó thân thể mình.
Chờ đến khi môi của Tưởng Bình dừng ở cổ cô ta, cô ta lại nhanh hơn một bước lại gần vành tai Tưởng Bình, làm lơ mấy “đậu đậu” trên mặt hắn ta làm cô ta buồn nôn, nũng nịu nói: “Anh Tưởng Bình, cửa thang máy còn chưa đóng lại đâu…”
Đôi môi của Tưởng Bình dính trên da thịt Ngải Khương, hắn ta dùng một tay đóng cửa thang máy: “Em Ngải, chúng ta đi phòng tôi được không?”
Ngải Khương đương nhiên biết những lời này của Tưởng Bình che dấu hàm nghĩa gì, cô ta không cự tuyệt, cũng không đáp ứng, chỉ mị nhãn như tơ nhìn Tưởng Bình cười cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây